Đỗ Hồng

Ta Đi Cho Hết Cuộc Tình Nồng


Trời tháng tám đã xôn xao ngoài ngõ
Anh còn ngồi chờ tháng bảy ra đi
Đóa hoa nào nằm chết giữa sầu bi
Trong tâm trí dường như đầy vết nứt


Ngày tuôn đổ giọt mồ hôi xuống vực
Nắng nhọc nhằn cháy đỏ bóng đường trưa
Trên đầu anh một nỗi nhớ đong đưa
Em mang gió đi về miền quan tái


Anh sẽ bỏ hành tinh buồn ở lại
Hẹn cùng em vào vũ trụ rong chơi
Bước thênh thang qua vạt nắng chân trời
Tìm cho thấy mối tình ngàn năm trước


Đường tháng tám về bao la sóng nước
Chiều đại dương văng vẳng tiếng chim sầu
Những tâm hồn hoang đảo đến với nhau
Cho hạnh phúc tràn đầy ly hạnh ngộ


Anh gửi lại mặt trời cho thành phố
Mở lòng ra cùng biển cả mênh mông
Đưa em đi cho hết cuộc tình nồng
Kẻo ngày tháng tàn phai trên nhánh tóc


Đỗ Hồng

Được bạn: vdn 9.8.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Ta Đi Cho Hết Cuộc Tình Nồng"